Tìm Kiếm Bài Đã Đăng

 
unesco1
T° ChÙc Th° Tä UNESCO
 
TrÀn Væn Tích
 
 
Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y
© 2018

Những người Việt Nam tỵ nạn chống cộng còn quan tâm đến đất nước đều biết Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hoá Liên Hiệp Quốc (UNESCO), đặt trụ sở ở Paris.

Cộng đồng tỵ nạn chống cộng Việt Nam đã phản đối kịch liệt vụ UNESCO ra nghị quyết vinh danh Già Hồ là “danh nhân văn hoá thế giới“ nhân ngày sinh thứ 100 của Hồ Chí Minh, dựa theo thư của gã Bộ trưởng, Chủ tịch Ủy ban Quốc gia UNESCO của Việt Nam là Võ Đông Giang gửi cho Giám đốc UNESCO Amadou Mahtar M'Bow ngày 14.04.1987. Kết quả UNESCO phải nhượng bộ và không tổ chức “vinh danh“ họ Hồ nữa.

UNESCO thường chịu ảnh hưởng của những chính phủ thành viên. Việt cộng biết rõ như vậy nên nhân ngày Quốc tế Phụ nữ và căn cứ vào dự án “Phụ nữ huyền thoại trong lịch sử nhân loại“, Hội Liên Hiệp Phụ nữ Trung ương Việt cộng liền đệ trình Liên Hiệp Quốc danh sách 23 “phụ nữ huyền thoại Việt Nam“. Tuy nhiên danh sách chỉ gồm 12 người có thể tạm xem như có công với dân tộc và văn hoá, như quốc mẫu Âu Cơ, Hai Bà Trưng, Hồ Xuân Hương v.v..còn lại là 11 nữ cán bộ Việt cộng từng cuồng tín theo chủ nghĩa cộng sản mang lại đại họa cho dân tộc và văn hoá Việt Nam. Chúng gồm có Nguyễn thị Minh Khai, Nguyễn thị Định, Mười cô Đồng Lộc (?!), Võ thị Sáu, Hoàng Ngân, Nguyễn thị Thứ, Phạm thị Trân, Nguyễn thị Thập, Quách thị Hồ, Kan Lịch và Nguyễn thị Chiên. Đồng bào tỵ nạn chống cộng lại phản đối nên chẳng rõ cái đề nghị quái đản của ViXi đã đi đến đâu.

Hôm 12.10.2017 Hoa Kỳ chính thức thông báo với UNESCO về việc rút khỏi định chế có trụ sở tại Paris, tố cáo UNESCO là « bài Do Thái ». Mỹ chỉ giữ lại tư cách quan sát viên. Tổng giám đốc UNESCO, bà Irina Bokova xác nhận: « Tôi đã nhận được văn bản chính thức từ ngoại trưởng Mỹ Rex Tillerson, và tiếc nuối sâu sắc về quyết định rút lui của Hoa Kỳ ». Bà tâm sự: « Năm 2011, khi Mỹ loan báo ngưng đóng góp tài chính, tôi đã bày tỏ sự tin tưởng là UNESCO chưa bao giờ quan trọng đến như thế với nước Mỹ, và ngược lại. Sự thật này ngày nay lại còn rõ ràng hơn, vào lúc bạo lực cực đoan và khủng bố gia tăng. Cần phải có những lời đáp mới về lâu về dài, vì hòa bình và an ninh thế giới».

Về phần mình, Bộ Ngoại giao Mỹ cho biết việc rút khỏi Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hiệp Quốc bắt đầu có hiệu lực kể từ ngày 31.12.2018, theo quy định của UNESCO. Thông cáo viết : «Đây không phải là một quyết định bồng bột, mà phản ảnh những quan ngại của Hoa Kỳ về những lạc hậu của tổ chức này, cũng như việc lập trường chống Do Thái dai dẳng, cần phải được cải cách về chiều sâu».

Từ đầu tháng bảy 2017, Washington đã cho biết ý định xem xét lại mối liên hệ, sau khi UNESCO tuyên bố thành phố cổ Hébron tại vùng Cisjordanie bị chiếm đóng là «khu vực bảo tồn» của di sản thế giới. Quyết định này theo phía Mỹ là «đi ngược lại với lịch sử». Tại Hébron hiện có 200.000 người Palestine sinh sống, và vài trăm người Do Thái cư ngụ gần khu thánh địa của cả Do Thái giáo và Hồi giáo.

Hoa Kỳ, đồng minh của Israel, đã ngưng đóng góp tài chính cho Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa Liên Hiệp Quốc từ năm 2011, sau khi UNESCO kết nạp Palestine. Tuy nhiên từ đó đến nay Mỹ tiếp tục tham gia hội đồng điều hành của tổ chức này, gồm 58 thành viên. Trong vụ rút khỏi UNESCO lần này, Do Thái đi bước trước rồi Hoa Kỳ đi ngay bước kế tiếp.

Thực ra, Hoa Kỳ từng từ giã UNESCO lần đầu tiên năm 1984 với nhiều lý do mà một trong những lý do chính là hà lạm và biển thủ công quỹ. Hơn nữa UNESCO thuở bấy giờ là hang ổ của bọn mác-xít hay thân cộng. Năm 1985, Anh quốc và Tân gia ba theo chân Hoa Kỳ. Đến năm 1997, nước Anh trở lại UNESCO và sau đó không lâu, Hoa Kỳ cũng tái hồi UNESCO, viện dẫn lý do là sau khi bức tường Berlin sụp đổ, chủ nghĩa Marx không còn nguy hiểm nữa.

Được tiêu xài vô tội vạ tiền thuế do người dân tại nhiều quốc gia đóng góp - đóng góp nặng nhất vẫn là Hoa Kỳ (22%) -, UNESCO tha hồ mướn nhân viên, phong chức cho họ, cung cấp cho họ nhiều đặc quyền kinh tế tài chánh. UNESCO có đến 175 giám đốc và 1000 chuyên viên cố vấn! Cái tổ chức qui tụ toàn thư lại này bị xem là xơ cứng; những thành viên thống thuộc nó phần lớn là con ông cháu cha, bà con của các nhân vật đứng đầu chính phủ hay các bộ trưởng.

Cái tập thể ăn hại đái nát đó thỉnh thoảng lại có những sáng kiến quái gở. Trong khuôn khổ các dự án công nhận di tích văn hoá lịch sử của nhân loại, UNESCO “phong thánh“ cho công viên El Djamena ở Marrakech (Marốc) vì bầu khí quyển tại địa điểm này có những hương thơm đặc biệt dẫu rằng ngày nay bầu trời nơi đó chỉ còn nồng nặc mùi đủ thứ loại dầu. Kế đến UNESCO tuyên dương nghệ thuật nấu nướng thực phẩm của Pháp! Chắc vì có trụ sở ở ngay thủ đô nuớc Pháp nên nhân viên UNESCO thường có dịp thưởng thức món thịt hầm nấu rượu vang và/hoặc món cháy dòn xứ Dauphiné!

Khi khủng hoảng tài chánh xảy ra vào hai năm 1984-1985 do sự rút lui của Hoa Kỳ, Anh quốc và Tân Gia Ba, 175 ông giám đốc điều hành của UNESCO cuống quít tìm biện pháp cứu vãn tình thế. Họ họp mặt ở Taormine, một địa danh mầu nhiệm bên Sicile, để vừa thảo luận vừa chiêm ngưỡng hoả khí do núi lửa Etna tạo ra mà không bị nóng quá!

Lạc lối sai đường về ý thức hệ là nghề của UNESCO. Người Việt chúng ta đã biết quá rõ qua vụ dự án vinh danh Hồ Chí Minh. Suy tư theo lý luận mác-xít, UNESCO chủ trương ban hành “tuyên cáo về quyền súc vật“. UNESCO cổ vũ rằng tất cả những loài súc vật có một bộ thần kinh hoạt động tương đối hoàn chỉnh đều có những quyền đặc biệt của con vật. Chấp nhận con người cũng là một con vật, họ yêu cầu các chính phủ và các thiết chế cai trị phải có những đại diện đặc trách về bảo vệ và bảo toàn súc vật.

Trung thành với đa thần giáo, UNESCO đả kích thẳng thừng nền văn hoá Thiên chúa giáo. UNESCO đánh túi bụi Sáng Thế Thư (trong Kinh Cựu Ước). UNESCO giải thích rằng Sáng Thế Thư trao cho con người - vốn được tạo thành dựa vào chân dung Thượng Đế - quyền năng vô hạn nhằm thống trị vũ trụ, khai thác môi trường, bóc lột môi sinh. Tổng Giám đốc UNESCO Boutros Gali từng ra tuyên cáo nổi tiếng tại Hội nghị Rio, hô hào rằng thiên nhiên là trú sở của các thiên thần và các thiên thần đã trang bị cho rừng rậm, núi cao, sa mạc một nhân cách đáng phải được trân trọng.

Chắc chỉ vì xem nhân loại cũng là một loài súc vật nên UNESCO đã sinh hoạt theo kiểu súc vật. UNESCO tha hồ vơ vét, xâu xé, bóc lột như loài thú hoang, bởi thú hoang vốn là anh em sinh đôi của chủng loại UNESCO!